Sáng nay, tôi đi dạo dọc bờ biển.
Từng con sóng vỗ đều, cát ướt dưới chân mát lạnh.
Bất chợt, tôi nhìn thấy những chiếc xác cua nằm rải rác — trống rỗng, mong manh
nhưng lạ thay, lại mang trong mình một vẻ bình yên rất riêng.
Tôi chợt nhớ, cua muốn lớn lên thì phải lột xác.
Khoảnh khắc ấy, nó yếu ớt, trần trụi, dễ bị tổn thương — nhưng cũng là lúc nó
đang trưởng thành.
Cũng giống như chúng ta, đôi khi để sống đúng với chính mình, ta phải dám đi
qua giai đoạn yếu mềm ấy.
Có những ngày… ta chỉ muốn buông hết.
Buông công việc ngột ngạt, buông những lời cằn nhằn, buông cả vai gánh nặng vô
hình trên đôi vai đã mỏi.
Sáng ra vội vã đến chỗ làm, tối về lại tất bật cơm nước, con cái, nhà cửa.
Một ngày trôi qua nhanh đến mức chẳng kịp hỏi mình:
“Mình có đang sống, hay chỉ đang tồn tại?”
Ở tuổi 36-40, ai mà chẳng từng mệt như thế…
Giữa công việc, gia đình, con cái, hai bên nội ngoại — ta bị cuốn vào guồng
quay không hồi kết. Ta biết mình muốn thay đổi, nhưng lại sợ:
Sợ người khác không hiểu.
Sợ mọi thứ sụp đổ nếu mình dừng lại.
Nhưng, nếu con cua không dám lột xác, nó sẽ chẳng bao giờ lớn
thêm được.
Và nếu ta không dám thay đổi, làm sao biết được phiên bản tốt đẹp hơn của mình
đang chờ ở phía sau?
Thay đổi không cần phải là điều gì to tát.
Đôi khi, nó chỉ bắt đầu từ một quyết định nhỏ nhưng dũng cảm:
Cho mình 10 phút yên tĩnh vào buổi sáng, không điện thoại, không tiếng ồn.
Dám nói “không” với những việc khiến ta kiệt sức.
 Cho phép bản thân nghỉ ngơi mà không cảm thấy tội lỗi.
Học cách lắng nghe – không phải người khác, mà chính lòng mình.
Từng chút một, ta học cách sống thật hơn với chính mình.
Và khi lớp vỏ cũ rơi đi, ta nhận ra:
Tự do không ở đâu xa – nó nằm trong trái tim dám can đảm của
chính ta.
Sống đúng với chính mình không phải là ích kỷ.
Đó là một cách tử tế để yêu thương – vì chỉ khi ta đủ bình an, những gì ta trao
đi mới thật sự có ý nghĩa.
Sáng nay, giữa bãi cát và những lớp vỏ cua cũ, tôi chợt mỉm
cười.
Có lẽ, mình cũng đang trong một lần “lột xác” như thế – yếu ớt, nhưng cần thiết
để lớn lên.
 Nếu bạn cũng đang mệt mỏi, muốn buông bỏ và tìm lại
chính mình —
hãy bắt đầu từ một thay đổi nhỏ thôi hôm nay.
Bạn xứng đáng được sống một cuộc đời bình yên và thật với chính mình.
💬
Hãy chia sẻ nếu bạn cũng từng thấy mình trong câu chuyện này.
Biết đâu, ai đó cũng đang cần một lời nhắc nhẹ như thế. 

Nhận xét
Đăng nhận xét