Có bao giờ bạn tự hỏi: “Mình có đang thật sự ổn không?” Hay chỉ đang cố tỏ ra ổn, để không ai nhận ra mình đang mệt? Chúng ta sống trong một thời đại mà ai cũng bận. Sáng vội vàng ra khỏi nhà, tối mệt mỏi trở về, cuối tuần chỉ muốn nằm nghỉ. Nhìn qua, mọi thứ có vẻ ổn: có công việc, có thu nhập, có những chuyến đi chơi, có những bức ảnh đẹp trên mạng xã hội. Nhưng sâu bên trong, nhiều người đang sống trong cảm giác trống rỗng, căng thẳng và lạc hướng . “Ổn” – nhưng là kiểu ổn đầy mệt mỏi Phần đông người đi làm ngày nay đang sống trong một vòng lặp quen thuộc: làm việc – nhận lương – trả hóa đơn – chờ đến cuối tuần – rồi lại bắt đầu. Mỗi ngày trôi qua, ta vận hành như một cỗ máy, đến mức quên mất thế nào là háo hức, là niềm vui thật sự. Ta nói “mình ổn”, nhưng là một cái “ổn” mang đầy che giấu: ổn để không phải giải thích, ổn để tiếp tục, ổn để không bị xem là yếu đuối. Đằng sau lớp “ổn” đó là áp lực đè nặng: Áp lực công việc , deadline, KPI, sự c...